Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019

Niềm lạc quan trong một nền kinh tế còn nhiều khó khăn

... Tp. Hồ Chí Minh, chủ nhật...
Đã hơn 10 năm (2008 - 2019) và còn tiếp tục...sống tại đây.
Khó khăn thì vùng miền nào cũng có, trở ngại thì nơi nào trên trái đất này, ai ai cũng đang phải tìm cách vượt qua hằng ngày.


Tôi cũng vậy, hằng ngày vẫn đang tìm cách, nói đúng hơn là loay hoay cải thiện mức thu nhập ít ỏi để chống chọi với cơm áo gạo tiền, nuôi một gia đình nhỏ bé. Thế mới biết những năm tháng học hành bình yên vì cha mẹ đã gánh đi những giông bão chứ cuộc sống chưa bao giờ bình yên cả.

Mỗi một giai đoạn, mỗi một cá nhân lại từng trải với vô vàn các cảm xúc khác nhau, nhưng có ai đó nói rằng hạnh phúc nhất vẫn là biết mình còn khỏe mạnh qua từng ngày.


Đã là những ngày cuối cùng của năm, một năm nhiều sự kiện nhưng với tôi, kinh tế là vấn đề tôi sẽ bắt đầu chia sẻ, không hẳn là niềm yêu thích,... nếu nói thích nó có lẽ sâu thẳm là dối lòng nhưng gắn bó với những con số, tài chính, ngân hàng, vĩ mô, chính sách tiền tệ,v.v... hơn 10 năm cùng với việc sinh ra và lớn lên trong một gia đình kinh doanh từ nhỏ. Đó hẳn phải là cái nghiệp rồi.

Kinh tế năm nay có nhiều tín hiệu lạc quan dưới góc nhìn phiến diện của tôi. Nhưng điều quan trọng nhất là nó chỉ dựa vào các bài báo chính thống cùng kiến thức chưa sâu ở góc độ vĩ mô, còn về cá nhân và gia đình thì một năm thực sự cảm nhận tiền lương và lạm phát dường như tỷ lệ nghịch quá khủng khiếp... cách nói thậm xưng chăng?

Một năm mà thịt heo, mặt hàng chiếm tỷ trọng lớn trong cách tính chỉ số giá tiêu dùng, thước đo cho lạm phát của một quốc gia lại tăng khá cao (số liệu thì search google nhé!), trong khi đó thì lương của riêng tôi vẫn đứng yên ở 7 chữ số chống chọi với bao nhiêu thứ ở mảnh đất khắc nghiệt này, nơi mà không phải hứng chịu một cơn bão nào như miền Trung nắng gió quê hương cả nhưng khốc liệt hơn nhiều. Nó giúp tôi trưởng thành, hiểu được lòng người, và quan trọng là hiểu được chính mình. Thực tế hơn và khiêm tốn hơn...

Sự khó khăn về thu nhập cá nhân khiến con người ta khó có khả năng xoay trở cho chính cả bản thân mình, không dám tiêu xài bất cứ món đồ gì phung phí, cuộc sống gia đình vì thế mà cũng căng thẳng ít nhiều. Những ảo vọng về xe hơi, nhà lầu, đất đai, lo cho ba mẹ, em gái, vợ con, sự trọng vọng của xã hội dường như xa vời dần. Điều đó dễ đẩy con người ta vào sự tuyệt vọng, sự khốn cùng của trí óc và bất lực trước hiện tại phũ phàng. Minh chứng rõ nét là những mâu thuẫn xã hội, giữa các tầng lớp trong xã hội đang có những bất hòa khó hóa giải, minh chứng có lẽ vào lúc 5 giờ chiều hằng ngày tan tầm khi mà tiếng xe, tiếng còi hòa trộn cả sự bực dọc của những người đi đường. Sự vị tha, lòng bao dung có lẽ là những thứ xa xỉ nhất vào thời điểm đó trong ngày.

Đó là hiện tượng xã hội, nguyên nhân thì rất nhiều nhưng bản chất có lẽ phải là kinh tế, khi mà thu nhập không đủ để người dân sống thoải mái thì suy nghĩ trở nên túng quẫn rất nhiều. Và dường như cảm giác của tôi là sự khó khăn vẫn đang tăng lên, đâu đó ngoài kia vẫn có những tấm gương hay sự đổi đời nhờ học vấn, bản lĩnh nhưng đó không phải là số đông và đôi khi là truyền thông đang dẫn dắt dư luận và mọi người.

Tôi, vẫn đang loay hoay trong sự khó khăn đó nhưng tôi cảm nhận mình vẫn đang lạc quan, sự lạc quan dường như chưa bao giờ mất, nhưng cảm giác nó đang cạn kiệt dần do tuổi thì đang tăng, sức khỏe đang giảm nhưng thu nhập thì không thể nuôi nổi một gia đình mà vẫn nhận một phần trợ cấp từ hai bên gia đình.... đó là cú tát của hiện thực vào sĩ diện của một thằng đàn ông gần 30 tuổi. Khắc nghiệt và đau đớn âm ỉ.

Giải pháp vẫn chưa tìm ra, niềm tin thì đang xói mòn, hằng ngày vẫn đang chạy theo các công việc mà số tiền kiếm ra từ nó không bù đắp được cho thời gian và công sức học hành đã bỏ ra. Hai chữ "bất tài" không hợp với mình, tự nhủ là như vậy nhưng vận mệnh cứ làm cho nó phù hợp là cớ làm sao, không ai gán ghép, chẳng ai phủ nhận chỉ là nó tự phù hợp trong hoàn cảnh này. Đó là cụm từ mô tả rõ nhất tự mình thốt ra. Đó cũng là niềm trăn trở của những 9x đời đầu, thế hệ mà sự chuyển giao cũ mới, sự giao thoa, sự hỗn mang và trật tự dường như lấy đi cơ hội của họ rất nhiều, vậy thì lạc quan là sự may mắn tân thời cho những ai thấu hiểu và nắm bắt được thời cuộc...

Sự lạc quan của tôi được hình thành và duy trì bởi vì những nguồn lực mà tôi hiện có, thành quả mà tôi đạt được, và tôi tin rằng nếu biết cách và may mắn, tôi sẽ vẫn có thể có được những thứ mà tôi kỳ vọng trong tương lai. Điều đó giúp tôi lạc quan, nhưng nó đang bị bào mòn vì tôi cần phải kiếm tiền nhiều hơn tốc độ mà ba mẹ tôi đang già đi, vợ tôi bắt đầu mất kiên nhẫn và con tôi thì đang lớn dần lên... Điều đó thật khủng khiếp, một sự xói mòn thầm lặng qua từng ngày nhưng có lẽ điều tệ nhất là biết nó vẫn xảy ra nhưng không làm gì để có thể thay đổi được.

Trên tất cả, lạc quan vẫn là điều cần phải có để khiến con người ta vui vẻ quên đi thực tại khá phũ phàng và hi vọng về một điều gì đó thay đổi, sự thay đổi từ chính bản thân hay thời thế tạo ra nhưng quan trọng nhất là bản thân phải không ngừng cố gắng để hít thở sự thay đổi của bầu không khí mà nền kinh tế đang chuyển mình này.